Lâu lắm rồi mới có thời gian nghỉ ngơi 1 chút chia sẻ chuyện gia đình, đúng ra là bị ốm nên xin nghỉ 1 hôm…mai chắc lại ngập đầu vào việc…
Contents
Lạc lõng khi không có gia đình
Ngày xưa hồi cấp 2 nhà khó khăn, bố mẹ lấy nhau muộn nên sinh mình cũng muộn, ông bà cả 2 bên thì mất trong chiến tranh hết…. Mẹ làm nông, bố đi bộ đội về không có việc nên làm bảo vệ lương 3 cọc 3 đồng dần dần chán nên chơi cờ bạc nợ nần, cuối cùng khi mình lên cấp 3, bố bỏ mẹ con mình đi tha phương, nợ gần 40tr mãi sau này mình với mẹ mới trả được.
Lên đại học, đỗ NEU K49 hồi đó học phí ko như bây giờ, mình cũng cố gắng học tập rồi đi làm, ko hoạt động tình nguyện, cũng ko đi chơi nhiều…ko có tiền mà chơi ấy chứ ko phải muốn là được, ở lớp các bạn hay rủ đi chơi lắm nhưng mình phải tiết kiệm từng đồng 1 để gửi về cho mẹ với trả nợ cho bố ngày trước, lo cho việc ăn học trên này.
Nhiều vấn đề gia đình khiến ta phải suy nghĩ
Năm 3 thì đột nhiên mẹ mình đổ bệnh, mình phải bảo lưu kết quả học để về chăm sóc mẹ, tiền cũng chẳng có nhiều, lại vay nợ để chăm mẹ, mẹ bị viêm phổi…sang gần năm 4 thì mất…gia đình ko còn ai, mẹ mất bố cũng chẳng về, còn mỗi 1 mình mình, mình lo xong cho mẹ rồi làm thủ tục cắm sổ đỏ ở nhà đi trả nợ cho người ta vì lãi người ta cao hơn lãi ngân hàng nhiều.
Khi các bạn sang năm 4 thì mình lại tiếp tục học năm 3 cho tới lúc ra trường, vừa đi học, đi làm rồi trả nợ, cuộc sống quanh năm ngày tháng cứ vậy, thỉnh thoảng có đi chơi với bạn bè nhưng toàn chơi điện tử để giải trí thôi. Ko có 1 mối tình vắt vai.
Rồi cũng ra trường 1 năm trả hết nợ cho gia đình, lấy được sổ đỏ về, nhà cho thuê chỉ xin họ để lại ban thờ ông bà và mẹ để về thắp hương, mình cũng ít về nhà, để không thì phí, ruộng thì trả hết cho xã rồi có ai làm đâu. Từ ấy tới nay cũng trải qua 2 mối tình, mối tình đầu chia tay vì chê mình nghèo, đến mối tình thứ 2 chia tay khi biết mình ko có bố mẹ, công ăn việc làm ko ổn định, còn lại thì cứ nghĩ mình giàu có nên thích mình bảo mình mua cái này cái kia….
Những mối tình không chọn vẹn càng làm ta nghĩ đến gia đình nhiều hơn
Mà cũng đúng thôi, họ có công ăn việc làm, nếu tính đến lâu dài thì họ cũng chẳng thiếu gì cơ hội với những khác ổn hơn là ở bên mình, nghĩ thôi 1 mình cũng được có sao…dần dần cố gắng trong công việc cũng đc 1 vị trí khá ổn với mức lương cao…nhưng rồi nhìn lại, ko còn ai bên mình, gia đình, người yêu ko có, trong tay cũng ko có gì gọi là lớn lao, nhà cửa, ô tô cũng chẳng có, có 1 khoản tiết kiệm nho nhỏ thì để dành sắp tới về sửa cái nhà ở quê cho khang trang 1 chút.
Nhiều lúc mệt mỏi, rút điện thoại ra nhìn vào danh bạ…ko biết gọi cho ai, ko biết rủ ai đi chơi vì bạn bè cũng đi làm rồi lập gia đình hết rồi lại lăn ra ngủ cho hết ngày…lúc tỉnh dậy thì vẫn chỉ 1 mình. Không gia đình là như vậy…buồn lắm.